Thuận Minh

Chương 384: Hỏa thương tàn sát kỵ binh (1)


Sương mù đă khiến cho cả b́nh nguyên giống như trong thế giới huyền ảo. Người trong sương mù không nh́n thấy rơ chỉ cách mấy bước. Chỉ có thợ săn và binh lính có kinh nghiệm sống trên b́nh nguyên mới có thể bí mật ẩn núp, săn bắn.

B́nh nguyên không có nơi ẩn núp. Vào mùa đông thường xuyên có gió lớn, gió nhỏ không ngừng thổi. Khi gió lớn đột nhiên thổi qua, toàn cảnh chiến trường lập tức trở nên sáng bừng trước mắt.

Thám mă quân Giao Châu doanh và thám mă quân Thát được cử ra ngoài ḍ xét cùng với quân kỵ binh ngăn cản ṿng ngoài đột nhiên phát hiện địch nhân ngay bên cạnh ḿnh. Dưới t́nh huống kiểu này, chỉ một số ít binh lính gào lên lao vào chém giết đối phương, đại đa số đều hoảng hốt chạy về hướng trận quân ḿnh. Đây cũng chỉ là phản ứng thường thấy.

Dọc theo ḍng Vận Hà, quân đội Măn Thanh là từ bắc xuống nam. Sau khi sương mù tan đi, chỉ cách vị trí quân Măn Thanh hai dặm, quân đội Giao Châu doanh đă bố trí xong thế trận một cách nghiêm ngặt.

Mấy chục thế trận h́nh vuông lập thành một đại trận, ngăn nắp khiến cho người khác nh́n thấy có cảm giác như rất có uy lực, Đặc biệt là mới rồi thế trận đó c̣n bị sương mù bao phủ thế rồi đột nhiên một đội quân khổng lồ lặng lẽ xuất hiện không một tiếng động quả thực khiến cho ḷng người cực kỳ chấn động. Một đội quân có sức mạnh xuất phát từ tính tổ chức và kỷ luật của nó mà hoàn toàn không phải cái gọi là dă tính. Trong triều, quan viên từ trên xuống dưới đều nói người Nữ Chân là mọi rợ, không thể địch lại được nhưng lại không biết rằng kỷ luật của quân đội Bát Kỳ so với quân đội văn minh Đại Minh c̣n mạnh hơn gấp trăm lần.

A Ba Thái là một lăo tướng đánh trận nên đương nhiên hiểu rơ đạo lý đó. Không là chó sao có thể cắn người. Đối phương hành quân trong sương mù với một tốc độ nhanh như vậy, có thể lập trận nhanh như vậy, sau khi lập trận có thể nghiêm cẩn như vậy, chỉ e là cuộc đời chinh chiến của ông ta đă gặp phải kẻ thù mạnh nhất rồi.

Tuy kẻ thù mạnh mẽ nhưng sắc mặt A Ba Thái vẫn b́nh thản như thường, ông ta vẫn b́nh tĩnh nh́n về phía trước nhưng trong đám tướng lĩnh phía sau có kẻ không tự chủ được đă kêu lên kinh hăi đội ngũ cũng bắt đầu xao động.

“Truyền lệnh quân địch phía trước, không được ồn ào. Kẻ nào làm nhiễu loạn ḷng quân, lập tức chém đầu”.

A Ba Thái lạnh lùng ra lệnh. Lập tức đám thân binh chạy tới các doanh truyền đạt mệnh lệnh. Chỉ một lát sau đại quân Măn Thanh lập tức trở nên yên tĩnh trở lại.

Bát Kỳ Măn Châu tiến từ xă hội nguyên thuỷ, xă hội nô lệ lên thẳng tập đoàn vũ trang cường bạo, có quân kỷ và quân pháp gần như là tàn khốc. Lúc này đối với bất kỳ thành viên nào trong đại quân dù vô cùng khiếp sợ, một khi chủ soái đă ra lệnh, mệnh lệnh nhanh chóng được truyền đạt tới từng người, hơn nữa được nghiêm chỉnh chấp hành. Trong các chiến dịch trước, thường xuyên có những hoàng thân quốc thích có địa vị rất cao chỉ v́ không cướp đoạt lại thi thể của người chết trận và những chuyện nhỏ nhặt khác mà bị tước đoạt tước vị, thu lại trâu, ḅ chờ trừng phạt. Người bị giết bởi những thất bại nhỏ cũng rất nhiều.

Vào thời kỳ này, điều càng thêm đáng sợ nữa là người Hán cùng người Thát Mông Cổ gia nhập tập đoàn Bát Kỳ Măn Châu cũng bị ảnh hưởng bởi điều này. Rất nhiều đội quân lỏng lẻo khi gia nhập quân Bát Kỳ Măn Châu lập tức lực chiến đấu tăng lên gấp bội. Điểm này có thể được chứng minh bởi rất nhiều đội quân Hán gian triều Minh đầu hàng quân đội Măn Thanh thông qua chiến đấu. Bọn họ vốn chỉ là dê cừu nhưng sau khi trở thành Hán gian đă biến thành lang sói. Khi đó bọn họ thực sự giống như quả cầu tuyết vậy, không ngừng lớn mạnh.

Nếu như không có Lư Mạnh trong lịch sử th́ toàn bộ quân đội thủ hạ của Lý Thành Đống đă sớm đầu hàng quân Măn Thanh, ngay lập tức trở nên vô cùng dũng mănh. Một đội quân vốn yếu ớt như cây cỏ lập tức đánh nam dẹp bắc, tạo nên vô số huyết án hung tàn nhưng sau đó th́ hoàn toàn tỉnh ngộ ở Quảng Đông, một lần nữa đội quân đó lại quay về với triều Minh, vẫn là những binh lính đó nhưng đội quân đó lại nhanh chóng biến mất.

Đương nhiên là dưới t́nh huống giằng co nhau mấy chục năm trời, đám binh mă quân Thát đó nhanh chóng trở nên suy yếu.

Sau khi đại quân Thát trở nên yên tĩnh, tất cả các doanh ở phía trước lập tức tản ra, mở rộng sang hai bên, chậm răi triển khai đội h́nh chiến đấu. Quân hộ vệ Băi Nha Lạt Bát Kỳ tinh nhuệ bố trí ở trung quân. Hán Bát Kỳ và phần lớn quân bộ binh của Tam Thuận Vương bố trí ở chính diện, Binh lính hoả thương Triều Tiên th́ dựa vào sự bố trí, triển khai việc yểm hộ. Khi đó trung quân chính là chiếc búa sắt đánh thẳng vào quân Minh , hữu quân chính là chiếc búa tạ đánh tỏa ra mở rộng không gian. Cánh tả là quân Bát Kỳ Mông Cổ và các bộ lạc phụ thuộc thảo nguyên Mông Cổ, áo giáp và khí giới của chúng không đủ trang bị, nên không đủ để tấn công. Hữu quân là Bát Kỳ Măn Châu, hơn nữa là doanh của A Lễ Cáp Siêu Cáp và quân tinh nhuệ của Bố Thập Hiền Siêu Cáp cũng ở trong đó. Hơn phân nửa binh lính hoả thương Triều Tiên cũng được phân chia cho hữu quân. Quân Minh ở phía đối diện tuy mạnh nhưng tóm lại không phải là đối thủ của đại quân Măn. Nhiệm vụ ở mặt chính diện quân Minh tuy nặng nề nhưng không có quá nhiều khó khăn.

Tăng mạnh hữu quân, dùng chiếc chuỳ sắt đập tan vỏ quả trứng gà mới là điều quan trọng nhất. A Ba Thái vừa ra lệnh, đại quân liền làm theo mệnh lệnh, lặng lẽ không ai nói ǵ, yên lặng triển khai thế trận.

Mấy năm nay ai nấy cũng đều giàu to, số lượng áo giáp tăng lên rất nhiều v́ vậy lực chiến đấu tăng thêm rất cao. Có thể gọi là cầm cái ǵ bẻ nát cái đó. Bệ hạ lại lấy tinh binh của tất cả các kỳ, trên cơ sở của Băi Nha Lạt hộ quân trước kia, thống nhất thành lập hộ vệ chủ soái. Hơn nữa chiến mă là của Băi Nha Lạt doanh, trường thương sắc bén của kỵ mă, dũng mănh là của A Lễ Cáp Siêu Cáp doanh, áo giáp chắc chắn vô địch thiên hạ là của Bố Thập Hiền Siêu Cáp doanh. Ngày hôm nay kỵ binh tinh nhuệ dũng mănh của A Lễ Cáp Siêu Cáp doanh cùng quân trọng giáp của Bố Thập Hiền Siêu Cáp cùng làm tiên phong làm thiết chuỳ đập vỡ quân thù. Hiện tại đă tới lúc bắt đầu triển khai kế hoạch.

A Ba Thái lấy đậu nành khô ra cho chiến mă ăn. Tuy nói là hành quân trong sương mù thong thả nhưng dù sao hành quân một thời gian dài, chiến mă nhất định cũng mất sức, ăn hoa quả khô có thể bổ sung thể lực mới có sức lực để chém giết. Quân Minh đối diện ngày hôm nay quả thực rất phiền phức, chúng tự nhiên lại hành quân sớm, hơn nữa chúng có thể hành quân trong sương mù mà không rối loạn, không tản mát. Với những tố chất đó có lẽ đă bắt kịp quân Bát Kỳ. Mặc dù chúng đều là bộ binh nhưng ít nhất quân Măn chúng ta cũng phải đánh mấy canh giờ, khi đó sức ngựa sẽ hao tổn rất nhiều. Quân hộ vệ bên cạnh A Ba Thái cũng đều xuống ngựa. Tất cả mọi người do có vô số lần xuất quân thắng lợi nên trong thời khắc này càng trở nên b́nh tĩnh.

Phàm là kỵ mă của quân đội Măn Mông th́ đều có hành động như vậy, đều cho ngựa ăn. Sau khi chuyện này làm xong, hai cánh sẽ chậm răi triển khai. Người lên tới con số vạn, không giới hạn, thế trận của ba vạn đại quân biến hoá được như vậy không hoàn toàn dễ dàng chút nào.

Điểm tốt duy nhất chính là đối phương toàn bộ là bộ binh. Chúng không thể thừa dịp thế trận quân ḿnh biến hóa lộ ra sơ hở ra tay trước v́ với khoảng cách như vậy, tốc độ của chúng là quá chậm.

Nhưng lúc này ở phía quân Minh đối diện vang lên tiếng trống. Đội quân Minh này khác hẳn so với những đội quân Minh đă gặp trước đó, mặc dù cũng là bộ binh nhưng đội quân Minh này không kết thành thế trận cố thủ tại chỗ mà chậm răi tiến lên phía trước.

Tới lúc này sắc mặt A Ba Thái lạnh như nước, ông ta lạnh lùng nói: “Gọi bối tử Hồ Lư Hải của tương Bạch Kỳ tới gặp ta. Mau đi!”.

Tên thân binh bên cạnh lĩnh mệnh giục ngựa chạy đi. A Ba Thái ngẩng đầu nh́n quân Minh ở đối diện, phát hiện ra đối phương đă lập xong thế trận. Do góc độ quan sát trên b́nh nguyên nên không thể nh́n thấy toàn bộ thế trận bố trí A Ba Thái chỉ có thể nh́n thấy ở phía đối diện có bảy đội khoảng cách vừa phải, hàng ngũ chỉnh tề, có kỵ binh đi lại tuần tra.

Một thế trận như thế này khiến cho A Ba Thái rất khó chịu. Bởi v́ đội h́nh này có thể kết thành đội h́nh bộ binh pḥng thủ kiên cố, là đối thủ đau đầu nhất của bộ binh. A Ba Thái hy vọng hỏa thương của quân Minh chỉ là pháo hoa mà thôi. Nh́n bề ngoài xem ra cũng là binh lính tinh nhuệ thế nhưng A Ba Thái quay đầu tự cười chế giễu ḿnh, Ḿnh đánh trận đă già tới từng này, chẳng lẽ c̣n không biết trên chiến trường không có cái gọi là bản lĩnh bề ngoài. Trận thế nghiêm chỉnh thế kia th́ không thể coi là cái gối hoa, hoàn toàn không có chút nào là may mắn cả.

Bối tử Hồ Lư hải ở cách đó một dặm được gọi đến. Khi tên bối tử đó đi tới trước mặt A Ba Thái. A Ba Thái liếc mắt nh́n hắn. Lần này xuất chinh, trong đám binh mă quân Măn Thanh mang theo, quân Nữ Chân, Mông Cổ, người Hán tất cả đều nhiệt huyết tràn dâng, mọi người vô cùng phấn chấn nhưng chỉ có mỗi Hồ Lư Hải là mang dáng vẻ vô cùng khổ sờ.

Tuy Hồ Lư Hải mặc áo giáp, đầu đội nón trụ chóp nhọn nhưng nh́n dáng vẻ của hắn hoàn toàn không giống một tướng quân muốn đánh trận mà ngược lại trông giống một tên lính đào ngũ. Vừa nh́n thấy dáng vẻ này của Hồ Lư Hải. A Ba Thái vô cùng tức giận thế nhưng ông ta vẫn làm ra vẻ hờ hững hỏi:

“Hồ Lư Hải, người hăy nh́n đội quân ở phía trước. Có phải đây là đội quân Minh lần trước ngươi đi theo chủ tử của ḿnh đă gặp không?”

Hồ Lư Hải thoáng giật ḿnh khi nghe A Ba Thái hỏi vậy, hắn liếc nh́n trộm A Ba Thái, nhận ra ánh mắt của Đại Tướng quân vô cùng lạnh lẽo, hắn không dám nh́n nữa, vội vàng khum tay trước trán nh́n phía đối diện.

Ngày đó ở giữa cơn mưa đạn vĩnh viễn là cơn ác mộng đối với vị bối tử này. Sau khi quay về Thịnh kinh, mỗi đêm hắn đều bị cơn ác mộng làm tỉnh giấc, vợ con của hắn cũng đều v́ chuyện này mà quay về nhà mẹ đẻ. Lần xuất chinh này hắn thực sự không muốn đi.

Nhưng lần trước hắn đă mất rất nhiều thủ hạ ở huyện Tề Hà sau đó hắn bị các lăo đại trong nhị kỳ ghét bỏ. Lần này A Ba Thái cầm quân xuất chinh, Lưỡng Bạch Kỳ vốn có tâm trạng không tốt trong khi các kỳ khác lại cảm thấy đây là chuyện tốt. Các hoàng thân quốc thích trong lưỡng kỳ đều né tránh, Hồ Lý Hải bị đẩy ra ngoài chịu trận.

Đối mặt với đội quân Đại Minh đội ngũ chỉnh tề, khí thế hiếm có này, bối tử Hồ Lư Hải của rương Bạch Kỳ bắt đầu có cảm giác cả người vô cùng chán nản, hắn bắt đầu có cảm giác muốn quay ngựa chạy trốn thế nhưng bên cạnh hắn chính là A Ba Thái Đại tướng quân cao quư. Đầu óc Hồ Lý Hải rối bời nhưng rồi hắn quả quyết nói: “Đại tướng quân, chính là đội quân ḿnh này. Ngày hôm đó thủ hạ của nô tài đă chạm trán với đội quân Minh này.. ngantruyen.com